Ngài đã đến một lần trong muôn kiếp
Vạn Thiên Hà trôi nổi giữa hư không
Bờ sinh luân e ấp chốn mây hồng
Bao lâu nữa mới ngừng sinh dị diệt?...
Mắt vẫn mở, tai nghe, tâm chưa biết
Bước chân đi ngờ vạn lối nghe suông
Chút phù du trong ảo giác quay cuồng
Đường sanh tử mỏi mòn theo tiếng thở…
Vườn hoa đó*, sáng hôm mai rạng rỡ
Sóng Ni Liên, đây Đại tạng Chân kinh
Hứa chi không? ngang nửa kiếp sinh bình!
Bồng một túi Kim Cang Thừa của Phật.
Dù mặt biển, dãy Trường Sơn chất ngất
Lên Thiên Cung, du thủ chốn A Tỳ
Tam thừa, rằng xin hãy nhớ mang đi
Say với gió năm xưa hương diệu ngộ.
Mùa Phật Đản đã về nơi huyễn lộ
Bụi tuần hoàn đọng ở mấy bờ vai
Hai nghìn năm như giấc ngủ đêm dài
Mùi an lạc vẫn tràn đi khắp nẻo…
Đây vô số muộn phiền trong điên đảo
Trần gian ơi, kia đôi mắt sáng ngời!
Tối Thắng Cùng Vương Huệ tỏa muôn nơi
Nghe vũ trụ rộn mừng sang bến Ngộ.
Và đấy sẽ là ngày không đau khổ
Từ vạn trùng sinh thức, nhiếp hư vô
Tiếng à ơi cho trẻ tuổi ngây thơ
Xem cụ lão mỉm cười nay mấy độ?!
Ngài đã bước đỉnh hùng tâm bảy bộ
Tiếng Pháp âm lan tỏa khắp muôn loài
Là tận cùng u uẩn của hoa khai
Gieo rưới mãi khứu thiêng qua vạn đại.
Gồm như đủ Thu, Đông, Xuân lễ bái
Nắng Hạ về đâu đó chốn hành tinh
Nầy bờ mê, kia bến giác song sinh
Bùng vỡ bể trong lâm viên tĩnh tạng…!
Cần tìm lại hương xưa không dị dạng
Không xói mòn, không biến nhạt trong tim
Trời đã khuya, trăng rớt với đêm thầm
Thành La Vệ bỗng hôm nay hiển hiện…!
Phật Đản về, kìa nơi đâu dâu biển?
Đâu đây vui, đâu đó khổ triền miên?
Sáng mai đây, nhặt chút cánh hoa Thiền!
Cài nửa khóe tâm tư là hết khổ.
Mùa Phật Đản qua bao lần nở rộ
Bao lần trôi trong vạn lối nhân luân
Dẫu với ai đường viễn xứ tha hương
Mùa Phật Đản vẫn còn vương vấn mãi…
Tôi nhớ quá, năm xưa nơi xứ mẹ
Phật Đản về lũ trẻ nắm tay nhau
Đường làng xưa qua mấy dãy bờ ao
Ngôi chùa cổ cuối thôn miền quê ngoại…
Nay với cả gánh hương thinh để lại
Bốn mươi năm sóng nước chốn quê cha
Vốc lên tay tâm tưởng ấy thiết tha
Trường làng cũ, bôn ba nghe có mỏi !?
Phật Đản về, dư âm quê vọng lại
Trên nẻo đường dân Việt sống lang thang
Năm mươi năm tuổi mới, thấy ngỡ ngàng
Dừng chân đã tóc màu hai thứ quyện
Xin cung kỉnh Thích Ca luôn thị hiện
Dìu hằng sa tam giới chốn mê lưu
Trong đêm đen, đây vết tích Vô Ưu
Một câu Pháp hãy còn non Linh Thứu.
-----
*Vườn Lâm Tỳ Ni.
Tâm Nguyên