Có một đoạn đờiHồ sen cạn nướcNắng táp cháy cây;Có một hư thờiGió chướng đen mâySen tàn trụi lá...- Ta chung với sầu đau thiên hạThường dựa bên hồTâm sự với sen khô...Tưởng từ đây sen chết hồ khôKhông còn dáng thanh caoHương ngâu dâng lễ PhậtNăm tháng chìm sâuNiềm Ba La Mật...- Một sớm tinh sương Ghé thăm hồ cạnMắt ngời tia sángNiềm vui tuyệt vờiLá cỏ ươm xanhHoa nụ hồng tươi:Một chấm Sinh giữa Hồ Lá Tử!- Nhớ tới cành sen Phật sửNụ cười Ca Diếp chớp duyên!Ba nghìn năm mạch Đạo uyên nguyên,Đem diễn ý vượt mưa cuồng nắng lửa...Ôi, ngát đẹp như áng Văn đề TựaTừ Thiên Kinh, Thi Kệ ngọc trang VàngChấm Ngai Tâm hàm dưỡng hạt Kim CangLụa Thiên Nữ kín oai nghi sắc vóc,Tơ vàng kết chờ căng tơ Thánh nhạcÔi muôn đời quy ngưỡng sắc Liên HoaKhắp ba cõi hướng tâm nguồn Tịnh Lạc.
Tâm Tấn