Ngày xưa, có một vị tỳ kheo nuôi một chú sa di nhỏ tuổi. Vị tỳ kheo nhập định, biết là chú sa di sau bảy ngày thọ mạng không còn nên sai chú về thăm nhà, sau bảy ngày sẽ trở về.
Qua bảy ngày, chú sa di trở về. Thầy tỳ kheo lấy làm lạ bèn nhập định và biết chú vừa mới tạo một phước đức lớn nên tăng tuổi thọ..
Thầy tỳ kheo hỏi chú sa di, “Con về nhà làm được công đức gì?”
Chú sa di đáp, “Con không có làm công đức gì. Chỉ khi đi đường, con thấy bầy kiến bị trôi nổi bập bềnh trên mặt nước, sắp bị chết đuối. Do đó con khởi tâm thương xót, cởi áo vớt bầy kiến để lên chỗ khô ráo rồi giặt áo, rửa tay chân, tiếp tục đi. Hết bảy ngày thăm nhà, con lại trở về.”
Thầy tỳ kheo dạy, “Do phước đức cứu bầy kiến nên con được tăng thọ mạng.”
Vậy nên biết phóng sanh được phước đức rất lớn.