Con vẫn biết chiều nay trên xóm vắng
Mẹ vẫn ngồi trông ngóng đứa con thơ
Mắt nhòa lệ mẹ ngắm ngôi nhà cũ
Vắng xa rồi buồn hiu quạnh cô liêu.
Và mẹ nhé hôm nay rằm tháng bảy
Ngày Vu Lan về với cõi trần gian
Ai háo hức lên Chùa mà lễ Phật
Chọn cho mình Hoa Hồng Đỏ thân thương.
Con vẫn biết những chiều Xuân lộng gió
Là những chiều nước mắt mẹ tuông rơi
Là những chiều mẹ nhớ đứa con thơ
Khi tiết lạnh vai mẹ quằng nỗi nhớ.
Con vui lắm bởi cánh Hồng tươi thắm
Lòng hãnh diện vì còn mẹ để thương
Điều thiêng liêng không nằm trong ngôn ngữ
Mà vượt lên mỗi khoảnh khắt Ta Bà.
Con vẫn biết giữa dòng đời trống vắng
Sống vì con trong trĩu nặng tình thương
Nhớ nhung con mẹ khóc suốt đêm trường
Con nhớ mẹ lệ nhòa khi chiều xuống.
Tình thương mẹ là khối tình duy nhất
Dành cho con những lúc còn ấu nhi
Và hôm nay con đến tận bây giờ
Tình yêu ấy vẫn còn bên lòng mẹ.
Mẹ biết chăng giờ đây con đang sống
Với những ngày nhớ mẹ quá đi thôi
Trong đêm lạnh mẹ ơi con buồn lắm
Nhớ mẹ nhiều mẹ có biết hay không !?!