Gió nào thổi trên non còn giọt nắng
Khúc ca đời nào vọng giữa không hư
Người ở lại với mai già câm lặng
Ta mỏi mòn đi mãi giữa hoang vu
Này đất cũ nhớ không bờ giếng cũ
Những đá mòn kể mãi chuyện ngày xanh
Đời cô tịch ngàn năm rồi ủ rủ
Chuyện ngày xanh biệt dấu giữa sương mù
Ôi! bến cũ có còn không gió thoảng
Thả hương về lay động mãnh trăng côi
Người dõi mắt đợi chờ cơn bão nổi
Ta lang thang trời đất chuyển thay màu
Khi non nước một chiều tàn máu lệ
Và một chiều mưa trắng vẻ tang thương
Là ta thấy trần gian trường huyễn mộng
Chuyện có không như bóng ngã bên đường.
BBT. Bài thơ do Hòa Thượng Thích Nguyên Hạnh - Viện Chủ Chùa Việt Nam, Houston, TX Hoa Kỳ đã sáng tác và riêng tặng cho Hòa Thượng Thích Tuệ Sỹ, khi HT. mới đến vùng "đất hứa" Hoa Kỳ vào năm 1980.
Bài thơ này được Hòa Thượng ngậm ngùi nhắc lại trong buổi lễ Tưởng Niệm cố trưởng lão HT. Thích Tuệ Sỹ tại Chánh Điện Chùa Việt Nam vào ngày Rằm tháng 10 Âm lịch.
Cuối phần cảm niệm, HT. Thích Nguyên Hạnh có nhắc đến 2 câu thơ của HT. Thích Tuệ Sỳ: "không triền phược cầu mong chi giải thoát, cứ thong dong như nước chảy qua cầu".