|
|
|
Đăng Sơn - Thơ Lý Thiệp
|
Chung nhật hôn hôn tuý mộng gian,
Hốt văn xuân tận cưỡng đăng san.
Nhân qua Trúc viện phùng tăng thoại,
Hựu đắc phù sinh bán nhật nhàn. |
Xem tiếp...
|
|
|
Mẹ dạy con ngồi như núi
|
mưa đêm tiền kiếp chưa qua mẹ dạy con ngồi như núi nghe thở hơi gần, hơi xa nghe vắng muôn sông nghìn suối
mẹ dạy không ta, không người bước đi giữa rừng công đức mắt từ nhìn khắp nơi nơi rỗng lặng đêm ngày tỉnh thức |
Xem tiếp...
|
|
|
Viết lời như huyễn
|
Em là mưa bụi sương mờ về nghe anh đọc dòng thơ vô cầu Thương anh ngồi thức đêm thâu viết lời như huyễn dứt sầu ngàn năm. |
Xem tiếp...
|
|
|
|
|
NGÀY XUÂN ĐỌC THƠ HUYỀN KHÔNG
|
Đã lâu lắm rồi, mùa xuân không còn gợi cho tôi nỗi náo nức chờ đợi như thời thơ ấu. Đã xa, cái thời "ngửi" được mùa xuân trong mùi những ngọn dâm bụt bị cắt xén ngay ngắn ở hàng dậu trước nhà từ đường, mùi lá tre góc vườn cháy âm ỉ sau khi vườn tược um tùm được dọn dẹp quang đãng, mùi cải nồng phơi nắng chuẩn bị làm dưa chua ăn với bánh chưng những ngày tết rộn rã |
Xem tiếp...
|
|
|
Đêm Giao Thừa
|
Đêm nầy nữa mùa xuân về mở hội Cung trời vàng hoa nhả sắc hương đưa Tâm rộng mở hồn nhiên lùa gió biếc Với vầng hồng sông nước tiễn mùa xưa! |
Xem tiếp...
|
|
|
thơ tết chán
|
tết nhất làm chi nghĩ cũng kỳ có tình có tính lại không tì lầu thơ tôn nữ ngồi mơ mộng gác nhạc hoàng thân đứng nội suy áo Mỹ quần Tây thây kệ họ rượu nồng thịt béo mặc cha mi! mừng xuân CANH cánh THÂN và thế (*) chữ mệnh chữ tài chữ bất tri !
|
Xem tiếp...
|
|
|
Đôi Bờ Tử Sinh.
|
Tử sinh sóng vỗ ta bà Hồn giăng kín những âm ba bổng trầm Đường về mỗi lúc xa xăm Cõi Uyên thuở nọ biệt tăm dấu hài.
|
Xem tiếp...
|
|
|
GẬP GHỀNH SÔNG MÊ
|
Dùng dằng trong chốn tử sinh Khi ni, lúc nọ... Hỏi mình về mô ? Dưới lòng nôi một nấm mồ Biết rồi sao vẫn lửng lơ nẻo về ? Cây Si với Cội Bồ Đề Nghiêng đôi bóng đổ nặng nề cõi đêm
|
Xem tiếp...
|
|
|
Tự Nguyện
|
Xin nguyện sống như con đường lặng lẽ Khi chân đời dẫm nát cõi lòng ta. Vẫn độ lượng, bao dung như Tình mẹ Trong âm thầm hy hiến, chẳng kiêu sa.
|
Xem tiếp...
|
|
|
Tình Xuân Ca
|
Không gian có triệu đường bay Trong ta xuân triệu tháng ngày rong chơi; Bao la xuân giữa đất trời Xuân bao la giữa nụ cười hạo nhiên.
|
Xem tiếp...
|
|
|
Mặc nhiên hoa nở
|
Nhân ngã lắm, cũng triền miên sanh tử Bỉ thử chi, cho dâu bể tang thương!? Ta vỗ đá, hỏi đâu là cõi mộng? Đá mỉm cười, rằng đá cũng phong sương
|
Xem tiếp...
|
|
|
|
|
Nụ Mai vàng
|
Đêm thao thức nằm nghe trời tuyết đổ Mộng giang hồ như vỡ trắng đầy sân Bóng quê hương theo năm tháng qua dần Chỉ còn lại mảnh hồn xưa vụn nát Đời lữ thứ như chim trời kiêu bạt Tháng ngày qua chưa mỏi cánh phiêu bồng |
Xem tiếp...
|
|
|
|
|
|
|
BUỔI SÁNG ĐẦU NĂM
|
Buổi sáng đầu năm đi tìm bút Nghĩ rằng sẽ vẽ một nhành mai Ngờ đâu bút kia đà hết mực Nên đành vẽ mộng một tương lai |
Xem tiếp...
|
|
|
Mùa Xuân, Ta Chúc Gì Nhau?
|
Ta chúc gì nhau giữa tiết Xuân? Chúc tài, chúc lộc vượng muôn lần Bán buôn, vốn một lời năm bảy Hay chúc công danh phát bội phần ??? Thôi thì mộc mạc vẫn là hơn Xin chúc đồng hương nhẹ gánh buồn Mạnh khoẻ bình yên và hạnh |
Xem tiếp...
|
|
|
Xuân Tha Hương
|
Tha hương chẳng gặp người tri kỷ Một cánh hoa tươi đủ ấm lòng Tết này chưa chắc em về được Em gửi về đây một tấm lòng... |
Xem tiếp...
|
|
| |
| 1 2 |